Mẹ mình rất khó, mẹ cấm đủ thứ. Cấm nói chuyện với con trai cấm nhuộm tóc, cấm đi ra đường...
... mà không có người lớn đi theo, cấm đeo đồ trang sức giả (mặc dù em tự bỏ tiền mua). Mẹ không bao giờ biết hoặc muốn biết xem con của mình muốn gì. Mẹ luôn sợ những điều mà người ta nghĩ về con mẹ chứ mẹ không biết con mẹ nghĩ gì về bản thân nó.
Mình đã nhiều lần cố nói ra suy nghĩ của mình nhưng mẹ đều gạt bỏ bằng một cái nhìn tức giận. Những lúc mình muốn mua một món gì đó mà có vẻ "teen" một chút là mẹ làm ầm lên nói mình đua đòi, không lo học hành (mặc dù kết quả học tập của mình cũng không tệ).
Mình luôn cảm thấy gò bó và chán nản. Mình phải làm gì bây giờ? sống với mẹ ở thời hiện đại mà giống như đang ở thời phong kiến, cái gì mẹ cũng cấm giống như mình là một đứa con nít 6 tuổi chứ không phải 16. Mình thật sự rất buồn !
Nhung (nhung_92@ )
(Mời các bạn tham gia diễn đàn, chia sẻ với Nhung.)